La maison de Traducteur
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Le Petit Prince chapitre 1

Go down

Le Petit Prince chapitre 1 Empty Le Petit Prince chapitre 1

Bài gửi  Malefique Sun Dec 30, 2007 6:44 pm

Gíơi thiệu với các bạn chương đầu tiên của Le petit Prince nhá !
LE PETIT PRINCE – ANTOINE DE SAINT- ÉXUPÉRY

CHAP 1

Lorsque j'avais six ans j'ai vu, une fois, une magnifique image, dans un livre sur la Forêt Vierge qui s'appelait "Histoires Vécues". Ca représentait un serpent boa qui avalait un fauve. Voilà la copie du dessin.


On disait dans le livre: "Les serpents boas avalent leur proie tout entière, sans la mâcher. Ensuite ils ne peuvent plus bouger et ils dorment pendant les six mois de leur digestion". J'ai alors beaucoup réfléchi sur les aventures de la jungle et, à mon tour, j'ai réussi, avec un crayon de couleur, à tracer mon premier dessin. Mon dessin numéro 1. Il était comme ça:


J'ai montré mon chef d'oeuvre aux grandes personnes et je leur ai demandé si mon dessin leur faisait peur. Elles m'ont répondu: "Pourquoi un chapeau ferait-il peur?" Mon dessin ne représentait pas un chapeau. Il représentait un serpent boa qui digérait un éléphant. J'ai alors dessiné l'intérieur du serpent boa, afin que les grandes personnes puissent comprendre. Elles ont toujours besoin d'explications. Mon dessin numéro 2 était comme ça:


Les grandes personnes m'ont conseillé de laisser de côté les dessins de serpents boas ouverts ou fermés, et de m'intéresser plutôt à la géographie, à l'histoire, au calcul et à la grammaire. C'est ainsi que j'ai abandonné, à l'âge de six ans, une magnifique carrière de peinture. J'avais été découragé par l'insuccès de mon dessin numéro 1 et de mon dessin numéro 2. Les grandes personnes ne comprennent jamais rien toutes seules, et c'est fatigant, pour les enfants, de toujours leur donner des explications. J'ai donc dû choisir un autre métier et j'ai appris à piloter des avions. J'ai volé un peu partout dans le monde. Et la géographie, c'est exact, m'a beaucoup servi. Je savais reconnaître, du premier coup d'oeil, la Chine de l'Arizona. C'est utile, si l'on est égaré pendant la nuit. Quand j'en rencontrais une qui me paraissait un peu lucide, je faisait l'expérience sur elle de mon dessin no.1 que j'ai toujours conservé. Je voulais savoir si elle était vraiment compréhensive. Mais toujours elle me répondait: "C'est un chapeau." Alors je ne lui parlais ni de serpents boas, ni de forêts vierges, ni d'étoiles. Je me mettais à sa portée. Je lui parlais de bridge, de golf, de politique et de cravates. Et la grande personne était bien contente de connaître un homme aussi raisonnable.

(Nguồn: MonteForte.com)


Còn đây là bản dịch ti ếng Việt của mình


Khi mà tôi lên sáu tuổi, có lần tôi đã nhìn thấy một bức tranh tuyệt đẹp trong cuốn sách nói vê Rừng Hoang, nó tên là “ Những câu chuyện có thực”. Nó diễn tả cách mà một con trăn nuốt một con thú dữ. Và đây là bản sao chép của bức tranh đó :


*Lấy ảnh trên mạng, hok phải tui vẽ *

Trong cuốn sách đó người ta nói rằng : “Những con trăn nuốt toàn con mồi của chúng vào mà không cần nhai. Sau đó thì nó không cần phải cử động nữa và nó ngủ trong suốt sáu tháng để tiêu hoá’

Thế là tôi đã có rất nhiều ý nghĩ về cuộc hành trình trong rừng rậm , và về phần tôi thì tôi nghĩ rằng mình sẽ thành công để vẽ bức tranh đầu tiên với câu bút chì màu. Bức tranh mang số 1 của tôi giống như thế này :


Tôi đưa tác phẩm vĩ đại của tôi cho người lớn xem và hỏi họ nếu bức tranh đó có làm họ sợ.

Những người lớn đó trả lời : “ Tại sao một cái nón lại có thể làm cho họ sợ được?”

Hình của tôi không diễn tả một cái nón. Bức tranh này diễn tả một con trăng đang nuốt một con voi. Thế là tôi lại vẽ kĩ hơn bên trong con voi để làm cho người lớn hiểu thêm. Người lớn luôn luôn cần những lời giải thích. Và bức tranh thứ hai của tôi giống như thế này :


Những người lớn dặn tôi nên bỏ sang một bên những bức hình của con trăn đang nhìn từ bên ngoài hay là con trăn bổ đôi đi mà hãy chú tâm vào các môn như Địa Lý, Lịch sử, Tính toán hay là về Ngữ pháp. Và thế đó, vào năm lên sáu tuổi tôi đã bỏ phí một cuộc đời họa sĩ tuyệt đẹp. Tôi cảm thấy không còn tự tin nữa bởi sự thất bại của bức tranh số 1 và số 2 của tôi. Những người lớn không hiểu bất cứ thứ gì và đối với một đứa trẻ, thật là mệt nhọc khi suốt ngày, suốt ngày phải đưa ra lời giải thích cho họ.

Thế là tôi đã quyết định chọn một nghề khác và tôi đã học lái máy bay. Tôi bay qua một ít ở mọi nơi trên thế giới. Và môn Địa Lý, chính xác là đã giúp đỡ cho tôi rất nhiều. Tôi đã biết ngay từ cái nhìn đầu tiên đâu là Trung Quốc chứ không phải Arizona. Như thế rất có ích nếu như ta lạc đường trong đêm tối.

Và như thế là trong cuộc đời mình tôi đã có rất nhiều lần được tiếp xúc với khối người quan trọng. Tôi đã sống ở chỗ người lớn rất nhiều. Tôi đã nhìn họ từ rất gần. Nhưng điều đó cũng không cải thiện mấy sự đánh giá của tôi về họ.

Và khi tôi gặp một người lớn làm tôi cảm thấy rằng anh ta có vẻ sáng suốt một chút thì tôi đã thử nghiệm với ông ta về cái hình vẽ số 1 mà tôi luôn mang theo bên mình. Tôi muốn rằng ông ta có thật sự thông cảm vối tôi hay không. Nhưng mà ông ta luôn trả lời với tôi đó là một cái nón. Và thế là tôi không thèm nói với ông ta bất cứ điều gì về trăng, về rừng hoang hay là sao trời gì nữa. Tôi thử tự đưa mình vào cùng tầm với ông ta. Tôi nói chuyện về bài bạc, về golf, về chính trị và về cà-vạt . Và cái người lớn đó tỏ ra bằng lòng khi được gặp gỡ một người cũng hiểu biết như tôi…..

Chapitre 1 finit

Dịch xong rồi. Cũng hay đó chứ nhỉ ? Ý mình nói là truyện hay chứ hok phải dịch hay.
Malefique
Malefique
Admin

Nữ Tổng số bài gửi : 98
Age : 29
Location : Atelier de sensei
Registration date : 30/12/2007

https://traduction.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết