La maison de Traducteur
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Le Petit Prince chapitre 15*new*

Go down

Le Petit Prince chapitre 15*new* Empty Le Petit Prince chapitre 15*new*

Bài gửi  Malefique Mon Jan 07, 2008 6:33 pm

CHAPITRE XV
La sixième planète était une planète dix fois plus vaste. Elle était habitée par un vieux Monsieur qui écrivait d'énormes livres.

- Tiens! voilà un explorateur ! s'écria-t-il, quand il aperçut le petit prince.

Le petit prince s'assit sur la table et souffla un peu. Il avait déjà tant voyagé !

- D'où viens-tu ? lui dit le vieux Monsieur.

- Quel est ce gros livre ? dit le petit prince. Que faites-vous ici ?

- Je suis géographe, dit le vieux Monsieur.

- Qu'est-ce qu'un géographe ?

- C'est un savant qui connaît où se trouvent les mers, les fleuves, les villes, les montagnes et les déserts.

- Ça c'est bien intéressant, dit le petit prince. Ça c'est enfin un véritable métier ! Et il jeta un coup d'œil autour de lui sur la planète du géographe. Il n'avait jamais vu encore une planète aussi majestueuse.

- Elle est bien belle, votre planète. Est-ce qu'il y a des océans ?

- Je ne puis pas le savoir, dit le géographe.

- Ah! (Le petit prince était déçu.) Et des montagnes ?

- Je ne puis pas le savoir, dit le géographe.

- Et des villes et des fleuves et des déserts ?

- Je ne puis pas le savoir non plus, dit le géographe.

- Mais vous êtes géographe !

- C'est exact, dit le géographe, mais je ne suis pas explorateur. Je manque absolument d'explorateurs. Ce n'est pas le géographe qui va faire le compte des villes, des fleuves, des montagnes, des mers, des océans et des déserts. Le géographe est trop important pour flâner. Il ne quitte pas son bureau. Mais il y reçoit les explorateurs. Il les interroge, et il prend en note leurs souvenirs. Et si les souvenirs de l'un d'entre eux lui paraissent intéressants, le géographe fait faire une enquête sur la moralité de l'explorateur.

- Pourquoi ça ?

- Parce qu'un explorateur qui mentirait entraînerait des catastrophes dans les livres de géographie. Et aussi un explorateur qui boirait trop.

- Pourquoi ça ? fit le petit prince.

- Parce que les ivrognes voient double. Alors le géographe noterait deux montagnes, là où il n'y en a qu'une seule.

- Je connais quelqu'un, dit le petit prince, qui serait mauvais explorateur.

- C'est possible. Donc, quand la moralité de l'explorateur paraît bonne, on fait une enquête sur sa découverte.

- On va voir ?

- Non. C'est trop compliqué. Mais on exige de l'explorateur qu'il fournisse des preuves. S'il s'agit par exemple de la découverte d'une grosse montagne, on exige qu'il en rapporte de grosses pierres.

Le géographe soudain s'émut.

- Mais toi, tu viens de loin ! Tu es explorateur ! Tu vas me décrire ta planète !

Et le géographe, ayant ouvert son registre, tailla son crayon. On note d'abord au crayon les récits des explorateurs. On attend, pour noter à l'encre, que l'explorateur ait fourni des preuves.

- Alors? interrogea le géographe.

- Oh! chez moi, dit le petit prince, ce n'est pas très intéressant, c'est tout petit. J'ai trois volcans. Deux volcans en activité, et un volcan éteint. Mais on ne sait jamais.

- On ne sait jamais, dit le géographe.

- J'ai aussi une fleur.

- Nous ne notons pas les fleurs, dit le géographe.

- Pourquoi ça ! c'est le plus joli !

- Parce que les fleurs sont éphémères.

- Qu'est ce que signifie: "éphémère" ?

- Les géographies, dit le géographe, sont les livres les plus précieux de tous les livres. Elles ne se démodent jamais. Il est très rare qu'une montagne change de place. Il est très rare qu'un océan se vide de son eau. Nous écrivons des choses éternelles.

- Mais les volcans éteints peuvent se réveiller, interrompit le petit prince. Qu'est-ce que signifie "éphémère" ?

- Que les volcans soient éteints ou soient éveillés, ça revient au même pour nous autres, dit le géographe. Ce qui compte pour nous, c'est la montagne. Elle ne change pas.

- Mais qu'est-ce que signifie "éphémère" ? répéta le petit prince qui, de sa vie, n'avait renoncé à une question, une fois qu'il l'avait posée.

- Ça signifie "qui est menacé de disparition prochaine".

- Ma fleur est menacée de disparition prochaine ?

- Bien sûr.

Ma fleur est éphémère, se dit le petit prince, et elle n'a que quatre épines pour se défendre contre le monde ! Et je l'ai laissée toute seule chez moi !

Ce fut là son premier mouvement de regret. Mais il reprit courage:

- Que me conseillez-vous d'aller visiter ? demanda-t-il.

- La planète Terre, lui répondit le géographe. Elle a une bonne réputation...

Et le petit prince s'en fut, songeant à sa fleur.



--------------------------------------------------------------------------------

BẢN DỊCH TIẾNG VIỆT
Le Petit Prince chapitre 15*new* 31
Hành tinh thứ sáu là một hành tinh rộng hơn đến 10 lần. Nơi đây có một vieux Monsieur, ông ấy viết ra một quyển sách vĩ đại.
Ông ấy la lên khi nhìn thấy Hoàng tử bé:
- Lại đây! Đó là một nhà thám hiểm
Hoàng tử bé ngồi lên bàn và thở hồng hộc. Em ấy đã có một chuyến đi dài!
Vieux Monsieur hỏi:
- Cậu đến từ đâu?
Hoàng tử bé nói:
- Quyển sách to lớn này là cái gì? Ông làm gì ở đây?
- Tôi là nhà địa lý.
- Nhà Địa Lý là gì?
- Đó là một nhà bác học biết được những đại dương, những con sông, những ngọn núi, những thành phố và những hoang mạc được tìm thấy ở đâu.
Hoàng tử bé nói:
- Như thế thì thật là thú vị. Đó thật sự là một công việc. Và em ấy nhìn quanh khắp hành tinh của nhà Địa Lý. Em ấy chưa từng thấy một hành tinh nào lại tráng lệ dường ấy.
- Nó thật đẹp, hành tinh của của ông đó. Nó có biển không?
Nhà Địa lý đáp:
- Ta không biết
-Ah! (Hoàng tử bé có hơi thất vọng). Và những ngọn núi thì sao?
Nhà Địa Lý trả lời:
- Ta cũng không biết!
-Và những thành phố, những con sông và những hoang mạc?
Nhà Địa lý nói;
- Ta cũng không biết nữa
-Nhưng ông là nhà Địa Lý
- Chính xác, nhưng ta không phải nhà thám hiểm. Ta thật sự thiếu những nhà thám hiểm. Đó không phải là những nhà Địa lý, những người đi đếm các thành phố, các con sông, các ngọn núi, các biển, các đại dương và các hoang mạc. Những nhà Địa lý là hết sức quan trọng so với việc đi lang thang. Họ không bao giờ rời khỏi bàn làm việc. Nhưng họ lại tiếp những nhà thám hiểm. Họ đặt câu hỏi và ghi chép lại những kỉ niệm của nhà thám hiểm. Và khi kí ức của một người làm họ cảm thấy hứng thú thì những nhà Địa lý sẽ làm một cuộc điều tra về tư cách của nhà thám hiểm.
- Tại sao lại thế ?
- Vì những nhà thám hiểm nói dối có thể gây ra các thảm hoạ trong sách Địa lý. Và những nhà thám hiểm cũng uống nhiều rượu.
Hoàng tử bé nói:
- Tại sao thế?
- Bởi vì những kẻ nghiện rượu nhìn thấy gấp đôi. Thế là những nhà Địa lý sẽ ghi chép 2 ngọn núi khi mà nơi đó chỉ có một.
Hoàng tử bé nói:
- Tôi có biết một người, ông ấy là một nhà thám hiểm tồi tệ.
- Có thể. Thế là khi tự cách của nhà thám hiểm ấy tốt thì chúng ta sẽ làm thêm một cuộc điều tra về sự khám phá của họ.
- Người ta đi xem à?
- Không. Như thế rất rắc rối. Nhưng người ta sẽ yêu cầu nhà thám hiểm đưa ra những bằng chứng. Ví dụ như nếu khám phá ra một ngọn núi lớn thì người ta buộc anh ta phải manga về những hòn đá to.
Nhà Địa lý bỗng nhiên xúc động
- Nhưng cậu, cậu đi đến đây từ xa. Cậu là một nhà thám hiểm. Vậy hãy miêu tả cho tôi xem hành tinh của cậu
Và nhà Địa lý, mở quyển sổ và gọt bút chì. Ban đầu, người ta thường ghi bằng bút chì những văn bản của nhà thám hiểm. Người ta chờ những bằng chứng mà các nhà thám hiểm đưa ra để có thể ghi bằng bút mực.
- Sao? Nhà Địa lý hỏi
- Oh! Ở chỗ tôi không có gì là thú vị lắm, tất cả đều bé nhỏ. Tôi có 3 cái núi lửa. 2 cái đang hoạt động, còn một cái đã tắt. Nhưng người ta không biết được
Nhà Địa lý nói:
- Người ta không bao giờ biết được
- Tôi cũng có một bông hoa
- Chúng tôi không ghi chép về các bông hoa
- Tại sao thế? Nó rất đẹp mà!
- Bởi vì những bông hoa rất "phù du"*
- "Phù du" nghĩa là sao?
- Những sách địa lý là những cuốn sách quan trọng hơn cả trong mọi cuốn sách. Nó không bao giờ bị lỗi thời. Thật là hiếm khi một quả núi chuyển chỗ. Thật là hiếm khi mà một đại dương bị rút cạn nước. Chúng tôi ghi chép những gì vĩnh cửu.
- Nhưng những ngọn núi lửa đã tắt có thể tỉnh lại-Hoàng tử bé hỏi. "Phù du" có nghĩa là gì?
- Những ngọn núi lửa có thể tắt có thể hoạt động, như thế đối với chúng tôi cũng giống nhau cả. Những gì quan trọng với chúng tôi là những ngọn núi. Chúng không bao giờ thay đổi
Hoàng tử bé, người không bao giờ từ bỏ một câu hỏi một khi đã đặt ra trong đời, lặp lại:
- "Phù du" có nghĩa là sao?
- Thế có nghĩa là "chúng có nguy cơ bị tuyệt chủng đe dọa sau này"
- Bông hoa của tôi bị đe dọa có thể biến mất sau này ?
- Tốt.
Hoàng tử bé tự nói:
- Những bông hoa rất phù du, và chúng chỉ có 4 cái gai để có thể chóng chọi lại với thế giới Và tôi đã để nó lại một mình tại quê hương tôi.
Đó là hành động đầu tiên khiến Hoàng tử bé cảm thấy hối tiếc. Nhưng em ấy vẫn lặp lại một cách dũng cảm;
- ÔNG CÓ thể khuyên tôi nên tới hành tinh nào tiếp theo không ?
Nhà Địa lý đáp:
- Trái Đất. Nơi đó rất nổi tiếng
Và Hoàng tử bé vừa ra đi, vừa nhớ về bông hoa của mình
Chapitre 15 finit
Malefique
Malefique
Admin

Nữ Tổng số bài gửi : 98
Age : 29
Location : Atelier de sensei
Registration date : 30/12/2007

https://traduction.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết